Thứ Tư, 7 tháng 3, 2012

Tình Buồn - Quỳnh Dao | Dịch: Liêu Quốc Nhĩ, 527 Trang

http://www.thuvienso.info Hoàng Hôn!
Nắng chiều soi nghiêng lên thành cửa sổ tróc sơn cũ kỹ. Nắng xuyên qua cả tấm màn cửa màu to bạc màu. Nó tạo cho khung cảnh bên trong nhà một vẻ huyền ảo, mờ nhạt. Một bức tranh mông lung không thật, khá lạnh lẽo.

Bà Phương Trúc ngồi cắn lấy tẩy trên cây bút chì. Mắt lơ đễnh nhìn ra bầu trời gần sụp tối bên ngoài rồi cút đầu xuống quyển sổ chi tiêu trong gia đình. Bà đang lên kế hoạch cho chuyện sử dụng những đồng lương ít ỏi của chồng: gạo, dầu, thịt cá, bột ngọt, tiền điện nước, quà vặt, tiền thuốc men, tiền học phí cho con, phần giải trí... Tất cả những tiết mục này không có một mục nào là không cần thiết... những con số lớn. Bà không hiểu sao cái con số kia mỗi tháng lại như phồng to lên. Trong khi tiền lương của chồng lại cứ nằm yên một chỗ. Bà cắn lấy đầu bút ngẩn ngợ Phải làm sao đây? Phải thế nào cho thu chi cân bằng? Một bài toán thật hiểm hóc. Đóng vai trò nội trợ gần hai mươi năm bà vẫn không sao giải quyết được vấn đề ổn thỏa mà khỏi căng đầu. Đã ngồi thế này suốt một buổi chiều, cắn răng với bao nhiêu suy nghĩ. Gạch bỏ mục du hí chăng? Bà vừa đưa tay lên thì thoáng hiện cái dáng dấp của Hiểu Bạch, thằng con trai bé bỏng có đôi mắt to đang chìa tay:
- Mẹ Ơi! Đội bóng rổ Khả Lâm cừ lắm đấy!
Thế còn Hiểu Đan thì sao? Đứa con gái ngoan hiền an phận không dám đòi hỏi cha mẹ quá nhiều. Nó muốn cái gì cùng chỉ rụt rè:
- Mẹ Ơi! Bạn Nguyện Đức Mỹ mời con đi xem phim hôm nay.
Tất cả những thứ đó có thể phớt lờ không? Nếu không thì phải làm sao đây? Giả sử như xáo đi mục giải trí ngân sách thu chi vẫn chưa cân bằng được. Bà Phương Trúc suy nghĩ rồi định viết lại những con số ở phần xài vặt. Nhưng khi đọc lại không còn chỗ nào có thể cắt xén được nữa. Ngoại trừ hạ thấp tiêu chuẩn bữa ăn. Nhưng như thế là không được. Bà hiểu rất rõ chuyện không thể nào hạ thấp chất lượng bữa ăn. Con Hiểu Đan lúc này gầy quá, nó có triệu chứng của bệnh thiếu máu. Ông Minh Viễn - Chồng bà thì lúc này sức khỏe cũng kém thấy rõ. Còn thằng Hiểu Bạch con trai bà thì nó đang ở tuổi sung sức, ở cái tuổi phát triển mạnh, một năm nó cao thêm một tấc. Nó đang cần nhiều thức ăn đủ chất dinh dưỡng. Tóm lại, tính tới tính lui, chỉ có thể kết luận: Có tính thế nào thì tiền lương của chồng mang về cũng không đủ chi phí cho gia đình.

Read more: http://www.thuvienso.info/index.php/component/thuvientructuyen/chitiet/xem/17365/tinh-buon-quynh-dao-dich-lieu-quoc-nhi-527-trang#ixzz1oON0U4Mq

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét