Tư tưởng cao xa, tinh hoa thâm thúy, của các bậc hiền thánh thường phát hiện trong lời nói câu văn, để lưu truyền mai hậu, ai hay thể nhận, ai chí hướng học hành, tu luyện tâm thân thì phải noi gương học tập những khuôn vàng thước ngọc, cũng như lời hay ý đẹp của cổ nhân, làm phương châm, làm thầy, làm bạn, lĩnh hội được đến chỗ tinh vi, hàm dưỡng uyên nguyên, tu luyện thành người hữu ích cho mình, và cho xã hội.
Cổ nhân có câu rằng "Hành nhi thế vi thiên hạ pháp. Ngôn nhi thế vi thiên hạ tắc: Nghĩa là Bậc thánh nhân quân tử thi hành việc gì là đủ làm phép tắc cho thiên hạ đời ấy qua đời khác. Nói lời nào là đủ làm khuôn phép cho thiên hạ đời đời. Thế thì hành động và lời nói giá trị là đường nào?"
Nay đương lúc tân cựu giao thời, phải chăng trong xã hội cũng có một số quá say đắm trong phồn hoa danh lợi, hầu như quên hết cái đạo làm người.
Âu cũng vì trên tám mươi năm, thực dân đô hộ, đem bả văn minh vật chất, gieo rắc say mê, nhồi sọ cho con em ta, nào tiểu thuyết đầu độc, nào màn ảnh khiêu dâm, đã ru ngủ trong giấc mộng mê ly đi hại ngấm ngầm càng ngày càng thêm khốc liệt. Như vậy nếu không có phương châm cũng như tiếng chuông thức tỉnh con người, lấy chi dìu dắt khuyên răn.
Chúng tôi tự biết tài hèn học mọn dám đâu khua trống trước lôi đình, nhưng sẵn từ xưa, tấm lòng nhiệt huyết, đã gia tâm nghiên cứu, cố gắng sưu tầm, được những tư tưởng quý báu của các bậc hiền thánh, về triết lý cũng như về tinh thần, soạn thành một tập gọi là CÁCH NGÔN BẢO LỤC, chú thích phân minh, lại phụ thêm phần vận văn cho dễ nhớ, những tưởng chỉ là để tu luỵen lấy mình, hoặc dạy con cháu mà thôi, không dám có ý gì cao vọng khác.
Cổ nhân có câu rằng "Hành nhi thế vi thiên hạ pháp. Ngôn nhi thế vi thiên hạ tắc: Nghĩa là Bậc thánh nhân quân tử thi hành việc gì là đủ làm phép tắc cho thiên hạ đời ấy qua đời khác. Nói lời nào là đủ làm khuôn phép cho thiên hạ đời đời. Thế thì hành động và lời nói giá trị là đường nào?"
Nay đương lúc tân cựu giao thời, phải chăng trong xã hội cũng có một số quá say đắm trong phồn hoa danh lợi, hầu như quên hết cái đạo làm người.
Âu cũng vì trên tám mươi năm, thực dân đô hộ, đem bả văn minh vật chất, gieo rắc say mê, nhồi sọ cho con em ta, nào tiểu thuyết đầu độc, nào màn ảnh khiêu dâm, đã ru ngủ trong giấc mộng mê ly đi hại ngấm ngầm càng ngày càng thêm khốc liệt. Như vậy nếu không có phương châm cũng như tiếng chuông thức tỉnh con người, lấy chi dìu dắt khuyên răn.
Chúng tôi tự biết tài hèn học mọn dám đâu khua trống trước lôi đình, nhưng sẵn từ xưa, tấm lòng nhiệt huyết, đã gia tâm nghiên cứu, cố gắng sưu tầm, được những tư tưởng quý báu của các bậc hiền thánh, về triết lý cũng như về tinh thần, soạn thành một tập gọi là CÁCH NGÔN BẢO LỤC, chú thích phân minh, lại phụ thêm phần vận văn cho dễ nhớ, những tưởng chỉ là để tu luỵen lấy mình, hoặc dạy con cháu mà thôi, không dám có ý gì cao vọng khác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét