Hoàng Uyên cố chạy thật nhanh theo nồi cơm nhỏ xíu đặt trong đôi gánh của Hạ Mai. Cô vấp chân này vào chân kia suýt ngã khiến mọi người cười ồ. Cô la lên nho nhỏ:
– Hạ Mai chạy từ từ, kẻo lửa tắt bây giờ. Làm gì như ma đuổi vậy?
Hạ Mai vẫn chạy đều đều. Bàn chân cô thoăn thoắt trên sân. Phía bên kia, các đối thủ của hai cô còn ở phía sau một chút. Hạ Mai kêu to:
– Này, ráng lên! Mi làm gì như con rùa lật ngửa vậy? Lúc nãy sao không chịu gánh để ta nhúm lửa cho.
Hai cô vẫn chạy đều, đã hai vòng sân. Hoàng Uyên cho lửa cháy to, cơm sôi sùng sục. Hạ Mai nói nhỏ:
– Này, bớt lửa đi cưng, kẻo nấu cơm ba tầng thì ê mặt lắm đó!
– Giỏi ... nấu đi, cằn nhằn hoài! Mệt muốn đứt hơi. Mi chạy thẳng người. Còn ta bị hình phạt hay sao mà chạy kiểu mới, vừa chạy vừa khom ... Chưa có kiểu chạy nào lạ bằng ...
– Hì hì? Ráng giật giải, chiều nay mình đi nhà hàng Cửu Long một chuyến.
Hạ Mai động viên bạn bằng nụ cười thật tươi.
Hoàng Uyên cho lửa bớt. Cơm cạn nước. Cô liên tục dụi lửa, thổi cho than hồng lên. Tay chân đầy lọ nồi. Hoàng Uyên giật mình khi chạy ngang qua khán đài, tiếng cô MC vang xa:
– Cuộc thi nấu cơm, trò chơi dân gian sắp kết thúc. Chỉ hai vòng sân nữa, các bạn sẽ hoàn thành. Chúng ta hãy hoan nghênh những đầu bếp khéo léo, nhanh nhẹn và tài năng nhất!
Có tiếng vỗ tay, cỗ vũ, la ó bên ngoài. Hoàng Uyên lính quýnh khi Hạ Mai gọi:
– Nhỏ này, cơm chín chưa?
– Sắp ...
– Này, thêm tí than, kẻo sống thì nguy!
– Than đâu mà thêm.
– Thổi nhanh lên! - Cô hét to.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét