Nhà nghiên cứu Nguyễn Đắc Xuân vừa bỏ mấy chục triệu và sụt cả mấy ký sau khi hoàn thành công trình tâm huyết mà ông theo đuổi hai chục năm nay: Đi tìm lăng mộ vua Quang Trung. Công trình của Nguyễn Đắc Xuân đã được in vắn tắt từ năm 1992, mấy năm qua ông đã đi báo cáo nhiều nơi (Huế, TP.HCM, Hà Nội, Mỹ và Pháp), gây sự chú ý của dư luận.
Lần này, với trên 400 trang khổ lớn in rất trang trọng bằng giấy couché kèm rất nhiều ảnh tư liệu quí, với những căn cứ từ văn bản trong Phủ biên tạp lục (Lê Quý Đôn), Đại Nam nhất thống chí của triều Nguyễn, bài ký Voyage của Pierre Poivre (thế kỷ 18) và các hiện vật bước đầu được phát hiện...; căn cứ trên địa hình cụ thể và thuật phong thủy người xưa hay dùng, Nguyễn Đắc Xuân đã tung hết "bảo bối" cho lập luận của mình: khẳng định lăng mộ vua Quang Trung ở trong phạm vi phủ Dương Xuân (gần chùa Thiền Lâm, quãng phía trên chùa Từ Đàm vài trăm mét). Với phong cách bộc trực xưa nay, Nguyễn Đắc Xuân công bố tất cả ý kiến ủng hộ (trong đó có học giả Hoàng Xuân Hãn, tiến sĩ Thu Trang…) và cả những ý kiến phản bác của các nhà nghiên cứu ở Huế như Hồ Tấn Phan, Trần Đại Vinh…
Công trình của Nguyễn Đắc Xuân còn cung cấp nhiều tư liệu cho những ai muốn nghiên cứu lịch sử dân tộc giai đoạn đặc biệt này và cho các nhà viết tiểu thuyết lịch sử. Tranh luận trên báo chí và hội thảo thế là đủ. Vấn đề cốt yếu là phải khai quật hiện trường mới có thể khẳng định 100% lập luận của Nguyễn Đắc Xuân là đúng. Việc này chỉ UBND tỉnh Thừa Thiên - Huế và Bộ Văn hóa - thông tin mới có thẩm quyền và khả năng.
"Trăm năm bia đá cũng mòn..." và có hiện vật người dân phát hiện trước đây đã bị mất. Các công trình xây dựng mới thì đang thi nhau mọc lên. Biết đâu..., hẳn là qui mô không bằng di tích thành Thăng Long vừa phát hiện ở Hà Nội hay khu lăng mộ Tần Thủy Hoàng ở Trung Quốc, nhưng nếu lập luận của Nguyễn Đắc Xuân được chứng minh thì Huế sẽ có thêm một địa chỉ văn hóa rất có giá trị. Đã đành đây là một công việc tốn tiền, nhưng hi vọng các cơ quan hữu trách sẽ tìm ra kế sách hay để giải "bài toán" quan trọng đã bị treo lại hai chục năm qua.
Lần này, với trên 400 trang khổ lớn in rất trang trọng bằng giấy couché kèm rất nhiều ảnh tư liệu quí, với những căn cứ từ văn bản trong Phủ biên tạp lục (Lê Quý Đôn), Đại Nam nhất thống chí của triều Nguyễn, bài ký Voyage của Pierre Poivre (thế kỷ 18) và các hiện vật bước đầu được phát hiện...; căn cứ trên địa hình cụ thể và thuật phong thủy người xưa hay dùng, Nguyễn Đắc Xuân đã tung hết "bảo bối" cho lập luận của mình: khẳng định lăng mộ vua Quang Trung ở trong phạm vi phủ Dương Xuân (gần chùa Thiền Lâm, quãng phía trên chùa Từ Đàm vài trăm mét). Với phong cách bộc trực xưa nay, Nguyễn Đắc Xuân công bố tất cả ý kiến ủng hộ (trong đó có học giả Hoàng Xuân Hãn, tiến sĩ Thu Trang…) và cả những ý kiến phản bác của các nhà nghiên cứu ở Huế như Hồ Tấn Phan, Trần Đại Vinh…
Công trình của Nguyễn Đắc Xuân còn cung cấp nhiều tư liệu cho những ai muốn nghiên cứu lịch sử dân tộc giai đoạn đặc biệt này và cho các nhà viết tiểu thuyết lịch sử. Tranh luận trên báo chí và hội thảo thế là đủ. Vấn đề cốt yếu là phải khai quật hiện trường mới có thể khẳng định 100% lập luận của Nguyễn Đắc Xuân là đúng. Việc này chỉ UBND tỉnh Thừa Thiên - Huế và Bộ Văn hóa - thông tin mới có thẩm quyền và khả năng.
"Trăm năm bia đá cũng mòn..." và có hiện vật người dân phát hiện trước đây đã bị mất. Các công trình xây dựng mới thì đang thi nhau mọc lên. Biết đâu..., hẳn là qui mô không bằng di tích thành Thăng Long vừa phát hiện ở Hà Nội hay khu lăng mộ Tần Thủy Hoàng ở Trung Quốc, nhưng nếu lập luận của Nguyễn Đắc Xuân được chứng minh thì Huế sẽ có thêm một địa chỉ văn hóa rất có giá trị. Đã đành đây là một công việc tốn tiền, nhưng hi vọng các cơ quan hữu trách sẽ tìm ra kế sách hay để giải "bài toán" quan trọng đã bị treo lại hai chục năm qua.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét